mingyur-2

Lá thư của yongey mingyur Rinpoche khi ra đi ẩn tu

Vào đầu tháng sáu 2011, Mingyur Rinpoche đã rời bỏ tu viện của ngài ở Bồ Đề Đạo Tràng, Ấn Độ để khởi đầu một thời gian ẩn tu dài hạn. Ngài đã bỏ đi vào nửa đêm mà không hề cho ai biết. Ngài không đem theo bất kỳ tiền bạc hay vật dụng nào, chỉ duy nhất một bộ y đang khoác trên người. Ngay hôm sau khi ngài bỏ đi thì vị thị giả mà cũng là người bạn thân thiết của ngài, Lama Soto, đã tìm thấy lá thư dưới đây trong liêu phòng của ngài.

Tôi viết lá thư này gửi đến tất cả những ai với tâm nguyện trong sáng và tràn đầy trí tuệ, những người đang nương tựa vào tôi, thuộc cả tăng đoàn lẫn cư sĩ hành giả ở tại Ấn Độ, Nepal và Tây Tạng.

Từ khi còn nhỏ tuổi, tôi đã thường cưu mang ước nguyện muốn được sống ẩn tu và hành trì, lang thang nay đây mai đó từ nơi này đến nơi khác, không nơi chốn cố định hoặc vướng mắc vào bất kỳ nơi đâu cả. Tôi cũng đã nhận được một đại dương các giáo huấn từ các vị bổn sư huy hoàng và từ ái. Cho dù tôi đã lập tâm muốn nhập thất ẩn cư và hành trì, nhưng tôi đã để cho thời gian còn lại của mình trôi qua trong lười biếng và trong sự phân tâm, để cho cuộc đời mình chẳng đi được đến đâu ngoại trừ việc sao lãng.

Tôi đã đi đến một quyết định vững chắc, dựa trên những lời khuyên răn từ chư vị đạo sư vĩ đại trong quá khứ và từ khát vọng của riêng trái tim mình để tôi có thể, như trong một ví dụ có nói, tự nắm lấy giây cương trong lòng bàn tay mình. Cuộc đời chúng ta mỏng manh như bọt nước và những hoạt động của thế gian này sẽ bất tận giống như là những đợt sóng trên biển cả. Cho dù như thế thì bất kỳ điều gì chúng ta làm, chúng ta cũng cần phải nương tựa và đặt hy vọng của chúng ta lên trên những giáo huấn cực kỳ quý giá và thâm diệu của Đức Phật. Giáo pháp sẽ đem đến lợi lạc cho chúng ta và những chúng sinh khác. Bởi vì lý do này cùng với những lý do khác, tôi đã tan vỡ ảo tưởng về những trải nghiệm trong cuộc đời này.

Với một niềm tin sắt đá vào dòng truyền thừa và các giáo huấn mà tôi đã được thọ nhận, cùng với tâm nguyện muốn đem lại lợi lạc cho chúng sinh, có những nhân duyên khác nhau đã nảy nở để đưa tôi đến quyết định lang thang một mình, không nơi cố định, ở những rặng núi xa xăm. Cho dù tôi không hề cho rằng mình giống như là những vị đạo sư vĩ đại trong quá khứ nhưng tôi hiện đang bước chân vào hành trình này như là một phản ảnh của các vị thầy ấy, như là một cách bắt chước trung thực tấm gương sáng chói mà các ngài đã đề ra. Trong một số năm [sắp tới], việc luyện tập của tôi chỉ thuần túy là để lại sau lưng hết tất cả mọi liên hệ, cho nên xin đừng buồn giận với quyết định này của tôi.

Như tôi đã từng có lời khuyên [các bạn] trước đây, trong suốt thời gian này, điều quan trọng là phải tu học, tư duy và thiền định. Lấy tánh khí hoà hợp và giới luật trong sạch làm nền tảng, điều quan trọng là phải tu học các kinh điển Phật giáo, [học hỏi] về các truyền thống, các pháp hành, các bộ môn kiến thức cũng như những môn học khác [như đã được giảng dạy trong dòng truyền thừa]. Quan trọng hơn nữa là đừng luôn hướng ra phía bên ngoài mà phải áp dụng được những giáo lý vào trong tâm của mình. Hãy luôn luôn giúp cho dòng tâm thức được tĩnh lặng và an định. Thật là việc quan trọng để làm lợi lạc các giáo huấn của Đức Phật cùng lợi lạc những chúng sinh khác chung quanh.

Không cần thiết phải lo lắng gì cho tôi cả. Sau một vài năm, chúng ta sẽ lại gặp lại nhau, và rồi như trước đây, sẽ lại tiếp tục quây quần bên nhau như là thầy và trò, để cùng thọ hưởng một đại tiệc Giáo Pháp. Cho đến tận ngày hôm ấy thì tôi sẽ tiếp tục cầu nguyện Tam Bảo và phát nguyện thay cho các bạn [phát nguyện hồi hướng cho các bạn].

Tulku Mingyur

Việt dịch: Tâm Bảo Đàn

Nguồn: Hành Trình Ra Đi Ẩn Tu Của Mingyur Rinpoche